Meta tags:
Headings (most frequently used words):
tháng, thứ, 2012, em, tôi, 24, một, theo, trong, mưa, gọi, mẹ, tên, cho, đỡ, của, nhớ, tim, hoa, hồng, bước, xuống, cơn, có, thôi, về, chiều, giông, tới, như, những, dòng, sông, đau, lưu, vẫn, 19, trang, chủ, nhật, 2015, tư, 2013, hai, ba, bảy, sáu, dẫn, chút, tình, khúc, mười, nghĩ, nhãn, người, dõi, trữ, blog, trích, nhỏ,
Text of the page (most frequently used words):
tôi (119), #những (104), một (95), của (83), #không (77), #người (60), như (58), #trong (55), #mình (49), nhớ (44), vẫn (39), này (39), #cũng (38), lên (37), lại (36), #biết (34), còn (33), #trên (31), rồi (31), đời (30), #tháng (30), cho (30), khi (29), nỗi (28), với (28), nào (28), qua (27), #ngày (27), cái (27), chỉ (26), con (25), tình (25), được (25), lòng (25), đến (24), thương (24), mãi (24), vọng (23), hay (23), yêu (22), chúng (22), thấy (22), thứ (21), sống (21), buồn (21), chia (21), nhưng (20), nơi (20), phải (20), chưa (19), thành (18), nói (18), vậy (18), vào (18), hoa (17), thế (17), thì (16), nghĩ (16), lúc (16), cảm (15), hoài (15), chiều (15), đăng (15), làm (14), bản (14), trần (14), thân (14), niềm (14), đôi (14), bên (13), từng (13), rằng (13), nhiều (13), nhau (13), hai (13), đường (13), giờ (13), trời (13), sau (12), anh (12), bao (12), nữa (12), đâu (12), lặng (12), đầy (12), thật (12), sao (12), nên (11), hoặc (11), tìm (11), hiện (11), tưởng (11), nhìn (11), bóng (11), thường (11), nhỏ (11), mọi (11), sông (11), cùng (11), nhận (10), theo (10), luôn (10), mưa (10), bài (10), thôi (10), đang (10), tới (10), nghĩa (10), tiếng (10), đây (10), phố (10), dòng (10), nhiên (9), hình (9), kia (9), nhất (9), vùng (9), hơn (9), miền (9), mong (9), cánh (9), bạn (9), câu (9), hát (9), nhà (9), thời (9), chữ (9), tin (9), động (9), quay (9), trở (9), giữ (9), trôi (9), tim (9), trí (9), nước (9), cách (9), thay (9), lần (9), cuộc (9), dấu (8), ngoài (8), muốn (8), thiết (8), đất (8), thể (8), tâm (8), bước (8), lời (8), tha (8), bởi (8), gòn (8), khác (8), phượng (8), đều (8), chọn (8), linh (8), sài (8), điều (7), nhung (7), giới (7), khỏi (7), gái (7), tay (7), bất (7), hiểu (7), chân (7), khắc (7), kiếp (7), say (7), đam (7), vừa (7), bằng (7), mang (7), trẻ (7), nay (7), mắt (7), ngôn (7), cơn (7), viễn (7), màu (7), bình (7), hồng (7), gửi (7), giữa (7), đau (7), mệnh (7), mềm (7), mỗi (7), lớn (6), đứa (6), buổi (6), năm (6), 2012 (6), sáng (6), tràn (6), hết (6), ngồi (6), cõi (6), mất (6), nằm (6), xưa (6), quá (6), hồi (6), tại (6), trái (6), nổi (6), nghe (6), giấc (6), mặt (6), giác (6), cây (6), hiu (6), hạnh (6), trầm (6), thức (6), càng (6), đơn (6), tuổi (6), việc (6), xét (6), niệm (6), lựa (6), email (6), blogthis (6), hoàn (6), twitter (6), facebook (6), miên (6), pinterest (6), chết (6), nhãn (6), gian (6), hôm (5), mây (5), nhân (5), mối (5), lực (5), thơ (5), trọn (5), phận (5), chao (5), thêm (5), hồn (5), trùng (5), công (5), chơi (5), vắng (5), cười (5), chủ (5), thiếu (5), dẫn (5), lâu (5), phúc (5), tối (5), đêm (5), nguyên (5), quan (5), lưu (5), hương (5), đẹp (5), thực (5), diễn (5), quê (5), mới (5), trề (5), định (5), dại (5), trường (5), vấn (4), viên (4), thái (4), tuyệt (4), rơi (4), xanh (4), điểm (4), lành (4), nhiêu (4), đổi (4), chim (4), chút (4), lắm (4), kiểu (4), ngủ (4), đứng (4), thanh (4), trước (4), chung (4), dịu (4), tất (4), nhịp (4), bốn (4), hoang (4), hoàng (4), chiếc (4), toàn (4), bay (4), phần (4), dàng (4), nồng (4), gặp (4), nhạc (4), mùa (4), tính (4), dấn (4), sinh (4), ranh (4), sắp (4), chú (4), chuyện (4), hãy (4), vai (4), nghèo (4), ban (4), gió (4), cửa (4), đạt (4), vòng (4), trạng (4), gọi (4), nửa (4), gần (4), khóc (4), cần (4), trịnh (4), sơn (4), vĩnh (4), bạc (4), chắc (4), quên (4), năng (4), chính (4), đám (4), đãng (4), tri (4), tuần (4), chừng (4), thầm (4), dáng (4), mảnh (4), duyên (4), xôi (4), ánh (4), ngàn (4), chi (3), đóng (3), khả (3), loại (3), xăm (3), giã (3), liệu (3), khoải (3), manh (3), dưng (3), dùng (3), ngữ (3), xuống (3), mộng (3), chứ (3), nắng (3), dưới (3), đầu (3), hắt (3), yếu (3), suy (3), đột (3), khúc (3), ngâm (3), bông (3), riêng (3), biển (3), mộc (3), địa (3), trang (3), phục (3), đặt (3), chảy (3), mấy (3), nghiêng (3), dường (3), đấy (3), vui (3), thủy (3), vòm (3), ngôi (3), viết (3), chứa (3), bội (3), hoan (3), sâu (3), hợp (3), sớm (3), phản (3), vườn (3), đem (3), ngọt (3), cực (3), cân (3), thượng (3), đoan (3), biệt (3), lẫn (3), khoảng (3), diết (3), man (3), sầu (3), đập (3), ngay (3), kiếm (3), tắc (3), thuật (3), bàng (3), lưng (3), ngã (3), trình (3), ướt (3), hẹn (3), tấm (3), nghi (3), tan (3), cất (3), nốt (3), ngắm (3), căn (3), tiếp (3), yên (3), kịp (3), đìu (3), sương (3), phòng (3), nhẹ (3), quãng (3), phía (2), tượng (2), hướng (2), quả (2), son (2), chào (2), giông (2), đánh (2), giá (2), thả (2), thoáng (2), hơi (2), cổng (2), lạc (2), ngắn (2), nghiệm (2), ngủi (2), cuối (2), thở (2), tương (2), tức (2), trải (2), lai (2), dài (2), ngõ (2), gắn (2), hân (2), bàn (2), vực (2), thuở (2), muôn (2), chênh (2), khoảnh (2), thẳm (2), vang (2), dấp (2), cao (2), dụng (2), tròn (2), dạng (2), quy (2), nghệ (2), đậu (2), đâm (2), xuôi (2), cứu (2), danh (2), nuôi (2), đàng (2), chỗ (2), phút (2), giây (2), hằng (2), rỗi (2), chạm (2), liệt (2), chìm (2), máu (2), hữu (2), nghị (2), chất (2), lánh (2), bảng (2), đáng (2), tôn (2), đỗi (2), đại (2), vết (2), dậy (2), đóa (2), xao (2), gai (2), xước (2), lằn (2), đồng (2), hạt (2), thĩ (2), vàng (2), giải (2), thiên (2), may (2), đợi (2), chờ (2), dành (2), tồn (2), lấp (2), ngọn (2), nguôi (2), thất (2), đền (2), quái (2), ngập (2), nhạy (2), khói (2), rilke (2), bỗng (2), dột (2), phát (2), xuân (2), tcs (2), tục (2), tiếc (2), khiến (2), ươm (2), rưng (2), nàn (2), ngự (2), nhoài (2), mùi (2), rớt (2), trò (2), giản (2), nặng (2), giường (2), đùa (2), cạn (2), chỉnh (2), nhắn (2), cơm (2), hạn (2), đình (2), gia (2), giáo (2), khó (2), khô (2), bến (2), hài (2), rêu (2), dung (2), song (2), lau (2), thẫm (2), kẹo (2), dân (2), gương (2), bắt (2), cầu (2), quý (2), vách (2), bụi (2), ngược (2), bồi (2), góc (2), trưởng (2), mai (2), học (2), hóa (2), mạc (2), khôn (2), mòn (2), dạt (2), võng (2), phù (2), lướt (2), thía (2), thấm (2), mũi (2), tên (2), mười (2), sân (2), bậc (2), thưa (2), mải (2), lắng (2), trẻo (2), 2013 (2), 2015 (2), rời (2), hút (2), mươi (2), tam (2), vặc (2), vằng (2), bầu (2), ngụ (2), vật (2), cấp (2), rao (2), bày (2), mênh (2), hiền (2), bẽn (2), thu (2), đúng (2), giọng (2), nhẫn (2), lẽn (2), hành (2), giòng (2), minh (2), thoảng (2), kiên (2), chấm (2), mệt (2), tạo (2), giai (2), kéo (2), thoại, lịm, blogger, lách, che, dần, dâu, tám, tênh, dương, nuối, đuốc, rực, ven, rong, pháp, tiêu, vướng, nguồn, biến, tung, 2010, ương, giả, đốt, mừng, vãng, tóc, đoàn, rợp, rộng, hẳn, 2011, khích, xót, khờ, biên, chành, mái, chòng, huyền, rộn, lội, lầy, thấp, tân, trữ, khe, neo, chình, chùng, dõi, tạc, blog, trọ, víu, gieo, loài, lười, tránh, mãnh, sức, giương, phấn, muộn, phiền, dưỡng, tái, đmp, mầm, buông, riềng, cung, nhật, truyện, quỳ, khép, thú, bướm, thổi, xem, mốc, cột, nếu, biếng, đọng, nghỉ, trông, xứng, tre, lỗi, cành, nhiễu, vẳng, nhương, phủi, đốm, cam, mèo, khánh, soạn, siết, môi, sửa, tĩnh, dọn, khu, ngóng, nhặt, hao, đừng, khước, hãi, chặt, trìu, nhiệm, mến, thánh, phiêu, lượt, xóa, đành, vất, trồi, vía, hiệu, vời, dang, chuyển, ung, cảnh, bách, nghẽn, khớp, quen, non, thói, sáo, bây, luận, chui, quấn, ỗng, ghét, đông, mông, lãng, cỗi, cằn, đón, nhã, chấp, tích, chiêm, bính, nguyễn, giăng, lát, ưng, thiếp, huy, bưu, tho, hàng, phương, xui, rất, mắc, vội, tặng, nãy, chán, đỏng, đảm, giỏi, nhói, tru, trơn, chai, bọt, bèo, xôn, trích, phóng, đảnh, gán, 2009, sưa, nhát, hèn, ngh, dừng, trốn, ngách, nghiêm, nhọn, thờ, quanh, chương, văn, đài, quýt, sụp, hòa, rửa, gột, thảm, nấng, đắm, kinh, đuối, thần, vít, nứt, thê, loạt, chĩa, trụi, sắc, ắng, lương, mọc, quỷ, ngần, lao, ngột, tiên, can, cấm, uống, phủ, tạm, khóm, ruộng, tơi, luồn, kêu, sắt, trống, nét, kiêu, hãnh, viền, lợt, phảng, sậy, ngờ, đuổi, xua, apollinaire, thà, thiệt, phùng, lạt, sáu, rạch, kênh, phất, lọc, lam, nhoẻn, khổ, muối, điềm, suối, trân, chốn, cúng, đưa, chuỗi, ngút, chồng, cầm, thạnh, côn, mắn, giao, lối, nhắc, tinh, khắp, phôi, pha, khâm, điệu, vân, phân, lừa, nối, tỏa, than, mẩn, trưa, chọc, phá, gắt, dãy, gay, ghép, duy, đoạn, chẳng, thỉnh, vốn, thuận, lợi, thù, kết, báu, nản, chín, vụt, bận, thách, thử, nhanh, thấu, chuyến, dứt, hậu, ngoằn, loi, khách, mua, ngoèo, gối, sỏi, gọt, bánh, mời, nhàng, xám, bấy, lập, cứng, cỏi, mạnh, vài, đọc, tầm, sưu, phẩm, đong, tác, náy, gũi, lõi, vong, dắt, xíu, vương, quyền, mát, hạc, khứ, đày, tước, tiểu, vượt, phồn, gáy, khát, ghi, thốn, thông, lạnh, thếch, lượng, lộng, lẫy, truyền, các, chốc, đoạt, tội, mỏng, trực, hấp, hoán, hỏi, atom, nguy, tiềm, ngây, kiện, cốt, chí, luật, dào, đắp, đặc, khốc, lảng, miếng, băng, ước, dây, buộc, thuộc, lìa, phức, cắt, trăng, đếm, san, sát, thèm, tận, rèn, trăn, triết, khăn, đậm, siêu, luyện, chạy, nua, nghía, vóc, nướng, ngơ, nấu, đèn, sang, ngoái, bảy, già, rầm, lững, lọi, buồi, thoát, heo, đỉnh, trai, chói, trụ, quẽ, ngửa, thơi, thảnh, nắm, phao, quạnh, liền, ứng, miết, hàm, cuốn, long, thớt, món, tổn, quà, nhiễm, độc, đượm, chăng, nóc,
Text of the page (random words):
g lẽ ngồi bên tôi như hai mặt của một bàn tay che bên nào cũng thấy mơ hồ kẽ hở có nhiều ngày biết là sẽ qua có những người biết là sẽ xa nhưng vẫn chưa thể đứng ngay dậy khỏi chỗ ngồi đìu hiu lau lách mà đốt lên ngọn đuốc để hân hoan mừng sự có nhau trong ngàn trùng duyên kiếp biết làm sao lúc tôi buồn bã nghĩ rằng đời sống đã nuôi mình lớn lên trong một đám mây hơn là cơn gió để sự chùng chình trôi nổi của cõi lòng kia ướt mềm sương khói thay vì yên nhiên như cánh chim tự do đến cuối đất cùng trời mỗi ngày qua tôi đều thấy mình là đứa trẻ lơ đãng chỉ muốn rong chơi hoài nơi ven sông đầy cỏ hoa rực rỡ rồi khi mệt nhoài đặt tấm thân này xuống nơi du dương ấy ngủ một giấc say nồng với tiếng tình ca đã vang động trong tim chỉ là thời gian cho tôi ấu thơ dường như đã cạn dần dù mình có làm gì đi nữa trên cõi đời này thì mình vẫn có dáng dấp của kẻ lên đường rilke đã nói vậy này con chim ở đậu cành tre ơi con cá ở trọ trong khe nước nguồn ơi tôi biết mình cũng có ngày sẽ mong ngóng được về lại khu vườn trong mơ đó nhưng giờ tôi không thể làm gì ngoài việc dọn lòng tĩnh lặng và sửa soạn cho một cuộc ra đi đâu thể nào ngồi nghỉ mãi đôi bờ mèo cam đốm nhỏ biết là tôi sẽ để em lại giữ chân vườn xưa nguyên lành đó mà tiếp tục xuôi dòng trên con sông trần thế thiết tha phải không rồi sẽ đến những bờ bến lạ và tôi bình tâm khi nhớ ra rằng luôn có một nơi trong tâm tưởng để đôi lần trở về ôm ấp bản ngã yếu mềm này biết vậy nhưng có nhiều khi tôi vẫn phiền muộn vì thấy lòng mình cũng đầy hoang vắng như vùng đất nào lâu rồi mưa chưa rơi không sao ươm nổi đóa hoa hồng trên ngày đã qua và ngày chưa tới tôi nhớ nhung biết mấy những thiết tha khắc khoải những nồng nàn mãnh liệt đã có lúc mình nhìn thấy đâu đó tràn trề giữa trần gian những khi ấy lòng tôi không tránh khỏi nỗi hoang mang khi nghĩ rằng lẽ ra ta đã nên tin ở tình yêu nhiều hơn thế nữa lẽ ra ta đã nên yêu thương cuộc đời yêu thương loài người yêu thương bản ngã và yêu thương cả chính yêu thương bằng một nỗi lòng đầy hồn nhiên và da diết chứ không vì thứ riềng mối vẫn siết chặt của nỗi cô đơn từ những vết thương lặng lẽ của lòng vị kỷ và niềm sợ hãi bị phản bội khước từ ừ lẽ ra ta đã nên là một bài tình ca được hát lên thay vì một bản nhạc sợ lạc nhịp luôn nằm yên trên giá đỡ của niềm im lặng không sao tỏ bày tôi biết rằng rồi sau tất cả tôi vẫn mong đám mây tôi u hoài sẽ trở dậy vỡ ra rồi buông mình thành mưa rơi xuống miền đất đã gieo những mầm hoa hồng trong sáng kia hoa hồng trong mưa ướt mềm như nỗi niềm muôn đời chảy trôi từ những cơn trở mình của nhân duyên từ những cơn đau khắc trên ngày tháng để thân phận và tình yêu lớn lên từng giờ khi mưa hết rồi thì không còn tôi nữa đmp vì tôi biết bản nhiên đã được tái sinh trong một hình hài mới di dưỡng từ tình yêu mong là thế người đăng trần phượng linh vào lúc 17 07 2 nhận xét gửi email bài đăng này blogthis chia sẻ lên twitter chia sẻ lên facebook chia sẻ lên pinterest nhãn tình ca trầm thứ ba 24 tháng 7 2012 theo em bước xuống cơn đau cho tôi và những người tôi đã yêu lòng tôi có đôi lần khép cửa rồi bên vết thương tôi quỳ tcs có những thời điểm mà việc diễn tả nỗi bàng hoàng hay trầm ngâm trong lòng bằng ngôn ngữ không khác gì chơi một trò chơi đi ngược càng dấn bước càng xa cột mốc ban đầu trên thế gian này ngọn gió nào đang thổi và cánh bướm nào đang bay để hôm nay chao động qua lòng tôi qua những mong manh của thân phận như tiếng định mệnh vọng về từ cõi vô minh đâu đó chúng ta là những kẻ thường bị hấp lực của nỗi đau dẫn dụ liệu dấu chấm chứ không phải dấu hỏi của câu đó có làm nó trở nên vô vọng không một sự vô vọng ngoài vòng cứu rỗi riêng điều ấy tôi không biết chắc vì chưa ai trong chúng ta có cơ may đi trọn một vòng của kiếp người để bình tâm mà kể lại chỉ là tôi tin sự vô vọng hay hy vọng không phải là yếu tính để tri nhận về tình trạng tồn tại của một vấn đề hay một hiện thức bởi nói cho cùng cả tuyệt vọng hay kỳ vọng đều là cảm quan bên ngoài khi đánh giá nguy cơ hoặc tiềm năng của hiện tượng chứ không là điều kiện cốt lõi để tìm ra bản chất hiện tượng muốn thấy chân như phải tìm về tự tính muốn biết tự tính không gì hơn là hiểu bản mệnh đôi khi tôi tin tình yêu có quyền năng cứu rỗi trạng thái vong thân thường hằng của thân phận có sứ mệnh dẫn dắt những giác quan yếu mềm đến vùng địa đàng đã mất của thượng đế nhưng sá gì tôi nhân danh nỗi cô đơn vẫn vương mang đâu đó trên địa hạt của kiếp người thì sự mất mát của một địa đàng trong trí tưởng là vĩnh viễn không phục hồi nổi hoàng hạc nhất khứ bất phục phản th những kẻ cực đoan đáng yêu của hiện sinh chủ nghĩa cho rằng con người từ thuở ấu thơ đã luôn mang một nỗi buồn lưu đày nơi trần thế khi miền thiên đường trong giấc mộng thủy tổ đã bị thượng đế tước đoạt từ nguyên tội ban sơ của trái cấm do đó mà vẻ dịu dàng hay khốc liệt của sự cô đơn kia cứ bảng lảng mãi đâu đây như miếng băng không tan nơi vách trái tim dù hơi ấm có tràn qua ôm ấp sinh thể đó chúng ta đi tìm một nửa đi tìm lý tưởng và niềm tin cũng là đang tìm những mối dây buộc mình lại với cuộc đời để cái chênh chao khỏi đổ vỡ không có tự do nào trong đời này mà không nằm trong vòng tròn phức hợp của những quy ước luật chơi và giới hạn điều khả dĩ để hành động tự do là hãy hiểu bản mệnh của mình trong thế giới hiểu bản nhiên của đời sống và dùng cả ý chí lẫn trực cảm để thực hiện cho được một lựa chọn nỗi buồn vẫn nằm đìu hiu đâu đó trên vùng lạnh sau gáy chúng ta nó chỉ đổi màu theo năm tháng hoặc bạc thếch đi hoặc lộng lẫy hơn ai biết được điều đáng nói là nỗi buồn cũng là một thứ đam mê một thứ truyền đời nó nằm sâu trong bảng mã của từng thân phận để mỗi người dùng những chất liệu riêng có mà giải ra thành các năng lượng khác nhau có kẻ thấy được mặt trời cũng không ít người nhìn ra vực thẳm có kẻ sáng tạo trong cơn đau nhưng cũng thiếu gì ai chết chìm với nó có kẻ vượt qua nó bằng lý trí để đi tìm hạnh phúc có người chung sống với nó và gọi niềm bi ai ấy là cái đẹp ta và người nói chung cũng đang bước trên con đường đầy gai và hoa hồng như thế thôi đỉnh cao càng chói lọi vực thẳm càng âm u niềm tin là thứ giữ con người đi giữa lằn ranh của hai dạng cực đoan ấy để đạt tới trạng thái cân bằng ai có cân bằng tức là đã nắm được chiếc phao bình an trên dòng sông số kiếp dù nói cho cùng cân bằng cũng chỉ là một hiện thức phù du một khoảnh khắc nổi trôi của sự chênh chao muôn thuở bởi thế mà trạng thái bình yên là khát vọng ngàn đời nhân loại không nguôi tìm kiếm càng thiếu thốn thì càng khắc khoải bằng cách này hay cách khác thông qua tôn giáo lý trí tình yêu nghệ thuật hoặc cả cái chết chỉ là với chúng ta cảm giác về niềm tin trong một số trường hợp lại tràn trề sương khói sự nhạy cảm mà thượng đế ban cho những linh hồn đa đoan ấy là món quà nhiễm độc chúng ta nhạy cảm với ánh sáng lẫn bóng tối với hạnh phúc lẫn bất hạnh con người này ngập lòng trong hy vọng và không khỏi dễ dàng thất vọng vì thực sự mọi niềm bi ai hay thương tổn đều gắn liền với tấm lòng thiết tha say mê quá đỗi với đời sống này mọi đam mê dù là đam mê nghệ thuật đam mê tình yêu hay đam mê nỗi buồn ở dạng thức cao nhất đều gần với sự im lặng với vô vọng hãy đi đến tận cùng của tuyệt vọng để thấy tuyệt vọng cũng đẹp như một bông hoa tcs chúng ta dành nhiều năm của tuổi thanh xuân để xa xước cùng một nỗi đau trăn trở cùng một mối tình triết lý về những tổ hợp siêu hình như những đứa trẻ và bông đùa về sự dại dột như những kẻ già nua tôi thương nhớ và yêu thiết tha những phản ứng ấy dù nó vô thường và mong manh vì nó đã hàm chứa một nỗ lực để sống và lựa chọn để giữ bản thân ở một khoảng cách nhất định giữa sự hy vọng và tuyệt vọng để không bị bất cứ thái cực nào cuốn hút vào nhất là niềm bi ai vô độ tất nhiên đấy còn và mãi còn là một nỗ lực để những kẻ như chúng ta phải rèn luyện vào mỗi sát na của cuộc đời để tìm thấy trong lòng yêu sự sống vô vọng kia một niềm vui nào đó giữ cho đời người khỏi giấc ngủ miên viễn chưa kịp tới sống mà không ươm được niềm vui nào thì hãy ngủ dài lâu nhưng tiếc là ngủ cũng chưa chắc có gì mới mẻ hơn tiếp tục sống cho trọn phần số của mình vậy thôi người đăng trần phượng linh vào lúc 01 13 không có nhận xét nào gửi email bài đăng này blogthis chia sẻ lên twitter chia sẻ lên facebook chia sẻ lên pinterest nhãn suy tư tình ca thứ bảy 19 tháng 5 2012 ừ thôi em về chiều mưa giông tới ngoài trời những bóng cây đã ánh lên màu hiu hắt còn em thì ngồi đây với cái im lặng vằng vặc của một chiều lơ ngơ còn buổi chiều nào nữa mà không bị anh đem mất và cất sau cánh cổng xa lạ của miền trời không có mặt em để rồi chiều cũng qua rồi đêm cũng tới như hôm nay em nhìn thành phố đã lên đèn mà thương cho những con mắt vàng võ không nguôi mong được ngoái nhìn nhau còn hai con mắt một con khóc người bg thế nên mà vai áo anh vẫn hay ướt mềm khi lời nói không thành hình để phải nhỏ ra như mưa trên mắt ừ thì biết đâu là gần gũi biết đâu là xa xôi những bước đi bốn mùa đo đếm sao cho vừa một vóc hình nhung nhớ còn ngôn từ của em so sao cho vừa những câu hát không anh những câu hát không người bên kia bờ hoa cỏ nhân loại vẫn ca hát vẫn khổ đau vẫn điềm nhiên đi trên lằn ranh mong manh giữ số kiếp và chọn lựa nói cho em đi làm sao qua hết niềm nhung nhớ con người làm sao lắng nghe mọi động vọng của trần gian như thể nằm im dưới lòng suối trong trẻo tay chân mình xa xước cũng từ gai của những đóa hoa hồng vô tri hay luôn luôn bất khả tri mà đời sống đã đặt vào rồi không sao gỡ bỏ vậy đấy bi ca và hoan ca cũng chỉ là chuỗi nốt nhạc vô thường trong một cõi vô thường mà thôi nhưng dù sao anh có tin thực sự còn một bông hoa kiêu hãnh và riêng tư dành cho mình và mãi mãi sẽ chờ đợi mình như một niềm chung thủy chú hoàng tử bé nọ may mắn thật đấy bởi vậy mà chú mới tìm lối thiên thu để quay về với tinh cầu cô đơn dịu dàng đêm nay em nghe tiếng côn trùng rêu rao về bóng tối trên khắp vòm lá mà nghĩ nỗi nhớ và tiếng người là hai thứ thật khó hóa giải và phôi pha dòng sông vẫn thầm thĩ những giai điệu không lời bên trong em và bên ngoài em em biết mình phải sống trọn dưới miền miên viễn của nỗi nhớ và thứ âm thanh tha thiết vọng mãi từ bốn bề cỏ cây con người có phải anh vẫn kiên nhẫn cầm tay em đặt vào những hạt hoa hồng trên cánh đồng mơ tưởng ngày đó ngày một lời hẹn đã thành hình trong ta ừ thì em biết phía sau cánh cổng nơi anh vẫn bước qua lặng lẽ mỗi buổi chiều tạm biệt là cả một bầu trời vĩnh viễn không có em vai áo anh đó đã kịp khô trên những dòng nhung nhớ không bao giờ đi trọn những mảnh sáng tối của cuộc đời bàn tay anh đó có thấy hoang vu phía gió trời luồn qua kẽ hở kêu mơ hồ không tiếng và bài tình ca mình hát có lấp đầy nổi khoảng trống vắng của miền tồn tại mà em phải đứng ngoài nhìn về anh không anh không anh ừ thôi em về chiều mưa giông tới 18 05 2012 người đăng trần phượng linh vào lúc 00 16 6 nhận xét gửi email bài đăng này blogthis chia sẻ lên twitter chia sẻ lên facebook chia sẻ lên pinterest nhãn hoài tình ca thứ sáu 24 tháng 2 2012 như những dòng sông nhỏ chúng ta sẽ không tương phùng được nữa mộng trùng lai không có ở trên đời apollinaire buổi sớm khi kéo va li qua con đường ngoằn ngoèo của sỏi đá và bụi đất tự dưng cơn buồn của sự giã biệt ập đến trong tôi những gương mặt người dân thoáng qua trong sương sớm lặng ngắm và hồn hậu nói chào nói thương nói nhớ vậy đó chia tay một quãng đời và thêm vào một hoài niệm chia tay những con người và thêm vào một nỗi nhớ mọi thứ vẫn tiếp nối như trong bản tình ca không lời nốt nhạc này hiện sinh nốt nhạc kia chết đi và cái đẹp luôn luôn là cảm quan hiện tại về cái kí ức đã qua sông nước này con đò này sân trường này và căn phòng này rồi có còn nhớ tôi có còn thấy chút gì hơi hướng của tôi đã để lại nơi này chỉ hai tuần ngắn ngủi ngắn ngủi mà đong đầy cho một lần trải nghiệm chưa bao giờ một kẻ đủ đầy gắn bó như tôi xa nhà lâu như vậy để bấy giờ thấm thía cảm giác về cái chiều chiều buồn hắt hiu cái chiều chiều ra đứng ngõ sau ấy khi mọi người đều có một nơi trở về còn chúng tôi ngồi bó gối trên bậc tam cấp nhìn khoảng trời mờ mờ xám có những cánh chim lẻ loi mà nhớ rõ mình đang là khách nơi xứ lạ chưa bao giờ tôi sống gần với nhiều người như vậy chín cô gái thường nằm nghiêng trên dãy giường dài tỉ mẩn kể lể nhau nghe đủ chuyện trên trời dưới biển hoặc chọc phá nhau hoặc than thở với nhau chao ôi những ngày vô ưu chỉ với mối lo duy nhất hôm nay gặp ai hôm nay ăn gì vậy mà đã có lúc nhớ sài gòn quá muốn quay về ngay lập tức rồi tự động viên mình động viên nhau cứng cỏi lên nào mạnh mẽ lên nào những cô gái lạc quan của tôi đó là những ngày đường xa mê mải là cái nắng gay gắt của buổi trưa tháng hai trên hành trình tìm kiếm những thứ cổ xưa có đôi khi đi đi mãi nhưng chẳng thu được gì lòng kiên nhẫn của những kẻ lần đầu đến đây được thử thách lắm bận cảm giác về sự nản lòng thỉnh thoảng đã trôi mênh mang trong tâm trí tôi như một nỗi mệt nhoài của việc dấn bước tôi từng thầm buồn về xứ sở mình đang đến vốn không thuận lợi cho đặc thù công việc nhưng rồi một tuần trôi qua dù kết quả không phải như mong muốn nhưng cái chúng tôi có được hình như cũng quý báu hơn vậy thật nhiều cứ thế tuần thứ hai lại vụt mất cũng là tuần cuối cùng và tôi đã biết nhớ nhung quãng đời đẹp đẽ đã thấy nó đi thật nhanh và đã thấu hiểu cho nó rồi buồn là khi tôi biết nhớ cũng là lúc tôi chấm dứt nó để quay lại một cánh cửa khác đúng rồi cánh cửa này đóng lại thì cánh cửa khác mở ra vậy thôi sau chuyến đi người ta thường buồn vì không được gặp ai đó không được ở bên điều chi đó nhưng cũng buồn vì biết rằng sắp phải vĩnh viễn giã từ một giai đoạn một mảnh ghép thân thương trong đời mà hiểu rằng chính mình sẽ đến ngày không còn đủ nhớ để nghĩ ra mình cần quay lại làm chi viết về kí ức này tôi nhắc hoài chữ buồn không biết vậy có nên không nhưng đó là thứ giao cảm đã bắt nhịp cùng tôi với vùng hoang vu đó xứ thạnh mỹ tôi đến hay tôi nghĩ mang cái gì u sầu phảng phất như một gương mặt còn trẻ nhưng đã viền nhiều nét trầm ngâm của sự lỡ dở và xa vắng dân ở đây toàn người tứ xứ mới tới và đa phần họ nghèo cái nghèo phủ lên hình hài xứ này những ngôi nhà tơi tả những ruộng khóm thẫm màu se sắt trong màu đất lợt lạt và những dòng kênh rạch nhỏ đầy lau sậy chảy hiu hắt song song với con đường thưa vắng bóng người người ta nghèo mà dịu dàng mà thiệt thà mộc mạc chưa bao giờ chúng tôi bị xua đuổi hay nghi ngờ như những kẻ lừa lọc rêu rao ngược lại có khi chưa kịp trình bày vấn đề họ đã nhẹ nhàng kéo mình vô nhà mời mình cái bánh cái kẹo đã lặng lẽ gọt trái cây mua nước đá đem nước ngọt ra tự hồi nào tôi còn nhớ người bà nọ giọng nói hiền và nhẹ đã cười bẽn lẽn áy náy khi không nghĩ ra tác phẩm nào để chúng tôi sưu tầm sau rồi bà cũng nhớ cũng đọc vài thứ nhưng nụ cười bẽn lẽn chân thật buổi ban đầu đó lại làm tôi cảm động sâu xa người xứ này nghèo và lam lũ nhiều nhớ có lần tôi thấy đứa trẻ nhà nọ ăn cơm với muối người nhỏ như cái kẹo nhưng vẫn nhoẻn cười hay gặp đôi vợ chồng nọ ở nhà vách lá mà thương nhau trân quý nhau tha thiết đó là những kí ức mà mỗi khi nhớ lại tôi lại thấy lòng mình phân vân giữa thương cảm và khâm phục dường như người ta dễ mềm lòng trước tình thương trước sự thủy chung không cầu ...
|